Ngày ấy, tôi 18 tuổi, cái tuổi mà người ta cho rằng là đẹp nhất của mỗi người. Tôi cao lớn, đẹp trai và học giỏi. Ba mẹ tôi đều là công viên chức, cuộc sống không dư thừa nhưng cũng tạm gọi là đủ sống nơi đất Hà thành phồn hoa và náo nhiệt. Tôi luôn là niềm tự hào của bố mẹ, nhưng đấy là do ba mẹ tôi nghĩ vậy thôi. Tôi cũng đã từng tự hào như thế, cho tới cái ngày tôi phát hiện ra sự thật về giơi tính của mình. Tôi hay khóc, dù đó chỉ là những lần ngã khi chơi đùa cùng bạn bè , dần dần tôi nhận thấy mình cần một ai đó để che chở, cái điều mà đáng lý tôi phải làm. Vâng, tôi là gay. Tôi không thích những người bạn khác giới, mà tôi chỉ để ý những người bạn cùng giới. Tôi đau khổ và sống trong sự dằn vặt. Tôi nguyền rủa cái số phận đã sinh ra tôi mà không cho tôi sống trọn vẹn, dù đó đáng ra phải là điều tất nhiên phải thế. Tôi tự cô lập bản thân mình…
Suốt những năm học cấp 3, tôi không tham gia bất cứ một hoạt động nào ở lớp, không tiếp xúc hay quan hệ với ai, ngoại trừ chơi bóng rổ, vì đó là niềm đam mê của tôi. Tan học là tôi về thẳng nhà, ăn cơm cùng gia đình rồi lên phòng. Tôi vùi đầu vào việc học, để quên đi những nỗi buồn khổ đến tột cùng. Tôi sợ những ngày lễ, Tết, Valentine, Giáng sinh, nhìn người ta tay trong tay, tôi lại thấy chạnh lòng. Đã có những lúc, tôi thiết nghĩ hay cứ liều yêu ai đó, biết đâu những gì đang diễn ra chỉ là tạm thời, tôi sẽ tìm thấy chính những gì thật của mình. Nhưng tôi không thể, những người đến với tôi là những người con gái quá tốt. Họ yêu tôi và dành cho tôi cả trái tim, trong khi tôi chỉ coi họ là những người bạn, vì thực ra, tôi cũng như họ mà thôi. Và tôi dẹp hẳn những câu chuyện tình nhăng nhít ấy lại vì biết, nó sẽ chẳng đi đến đâu cả, và tôi cũng không muốn làm tổn thương những người tôi yêu mến.
Công sức của tôi dành cho việc học tập đã được đền đáp. Tôi thi đỗ vào Đại học Ngoại Thương- ngôi trường tôi luôn mơ ước với một số điểm khá cao. Ba mẹ tôi vui mừng lắm, họ cứ đi ra đi vào, nói nói cười cười suốt ngày. Ba còn trêu rằng “Kỳ này có khi cho cu Mun (đây là tên thường gọi ở nhà của tôi) nhà mình đi lấy vợ luôn”. Tôi cười gượng, trong lòng khẽ nhói đau. Tôi là con trai duy nhất trong nhà, vậy mà…
Tôi xua vội những suy nghĩ vẩn vơ trong đầu “Kệ, chuyện tới đâu, hay tới đó....” Ngày nhập trường, tôi hồi hộp và lo lắng mang hồ sơ đến nhận lớp. Tôi được học lớp cử nhân tài năng của trường do điểm đầu vào khá cao. Lớp tôi khá vui, mọi người sống hòa dồng và quan tâm đến nhau. Tôi cảm thấy nhẹ nhàng bao nhiêu khi đến lớp thì lại sợ phải đối mặt với bản thân mình bấy nhiêu khi về nhà. Như hồi cấp 3, tôi vẫn chuyên tâm vào việc học hành. Suốt ngày sách vở khiến đầu óc tôi mụ mị, nằm xuống giường là lăn ra ngủ, chả có thời gian đâu mà nghĩ ngợi, vậy là khỏe re... Chắc nhiều người sẽ thắc mắc rằng tại sao tôi không tìm một người giống như tôi? Thú thật, tuy là gay, nhưng là người có học, tôi biết gay không phải là bệnh, mà đã không phải bệnh thì chẳng có thuốc nào chữa được. Tôi đọc nhiều sách báo, người ta nói rằng, trong giới này không có tình yêu, có chăng chỉ là sự thỏa mãn về mặt thể xác. Không biết bao nhiêu vụ án mạng xảy ra trong giới, báo chí lên án ầm ầm, nên tôi đành an phận vậy thôi. Đôi khi có tham gia một vài diễn đàn của thế giới thứ ba nhưng sau phần vì không có thời gian, phần vì tôi không thấy có tác dụng nên từ bỏ.
Thời gian thấm thoắt trôi qua, tôi đã là sinh viên năm thứ 3. Hai năm đầu, tôi luôn là sinh viên xuất sắc của Khoa. Suất học bổng du học xem như chắc chắn nằm trong tay tôi, chi còn chờ tấm bằng TOEFL đủ điểm là tôi lên đường. Tôi vui lắm, vì có cảm giác mình như được giải thoát, tôi sẽ bay thạt cao, thật xa, nơi tôi sắp đến sẽ cho tôi những cơ hội mới, và tôi sẽ quên đi cái thân phận hẩm hiu của mình. Tôi đăng ký luyện Thi TOEFL tại môt trung tâm có tiếng. Tôi vượt qua kỳ thi kiểm tra trình độ với điểm ưu và được học lớp cao nhất. Điều này cũng không làm tôi ngạc nhiên lắm vì sức học của tôi, tôi biết. Buổi học đầu tiên, tôi đến khá sớm. Lớp tôi học có 16 người cả thảy, hầu hết là những người khá giỏi, vì ở trình dộ này đã là đọc thông viết thạo hết rồi. Chúng tôi chỉ học những kỹ năng làm bài thi thôi.Thầy giáo tôi là người Canada, ông vui tính và tỏ ra là người rất có kinh nghiệm. Những buổi học diễn ra rất thú vị và luôn đầy ắp tiếng cười. Tôi luôn giữ khoảng cách với tất cả mọi người. Thường thì tôi chỉ hỏi những gì cần biết và nói những gì cần hỏi. Có chăng đôi khi tôi chỉ chia sẻ cho mấy đứa em kém tuổi, hỏi kinh nghiệm làm sao thi đỗ được vào trường của tôi, vậy thôi; ngoài ra, là không gì cả. Cuộc sống của tôi sẽ mãi như thế, nếu như không có ngày hôm ấy…
Hôm ấy là chủ nhật, phóng xe từ trường về, tôi lao như bay đến trung tâm vì hôm nay tôi có buổi học lúc 5h30. Đến lớp đã có một vài người đến trước, tôi nhoẻn miệng chào mọi người rồi vào chỗ ngồi quen thuộc như thường lệ. Một lát sau, thầy giáo bước vào và chúng tôi bắt đầu học. Bỗng điện thoại trong túi tôi rung, rất may là tôi đã tắt chuông, thầm rủa đứa nào nhắn tin vô ý vào tầm này, tôi lấy máy và mở tin đọc. Trên màn hình, một số điện thoại là hoắc cùng những dòng chữ khó chịu:
- Hi, mình làm quen nhé. Anh ngồi trước mặt em nè”.
Tôi bực mình cất máy vì nghĩ ai nhắn nhầm, bất giác tôi nhìn sang phía đối diện, thấy mặt một gã xinh trai đang nhìn tôi đầy thiện chí, còn giơ tay chào rất điệu nghệ. “Chẳng nhẽ là hắn, chắc không đâu, làm sao hắn biết số tôi được, chắc vô tình thôi” - tôi nghĩ thầm.
Vừa lật được quyển sách, máy điện thoại lại rung, tôi mở máy:
- Sao. nhận ra anh chưa? Lát tan học anh mời em đi uống nước rồi làm quen luôn nhé.
Tôi ngước mắt nhìn gã đó, gã nháy mắt tinh nghịch và cười với tôi:
- Trời ơi,sao lại thế này. Gã có y gì nhỉ? Tại sao mời mình đi uống nước là sao? Chẳng nhẽ hắn biết mình là... – Tôi nghĩ thầm.
Không thể, tuy là gay nhưng tôi không phải dạng “bóng”, thậm chí trông tôi còn rất nam tính là khác, vậy thì cớ làm sao một gã con trai bình thường lại mời tôi đi uống nước. Tôi bắt đầu toát hết mồ hôi và không thể tập trung được nữa. Suốt buổi học tôi cứ thấp thỏm, chỉ mong sao được về nhà thật nhanh. Tan học, tôi phi như bay xuống nhà xe, không cả kịp chờ thang máy, tôi đi thang bộ. Tôi lên xe, đề máy và định phóng vọt đi. Nhưng có bàn tay ai đó giữ xe tôi lại, tôi quay lại, là hắn!! Tim tôi đập thình thịch…
- Có chuyện gì không? - Tôi hất hàm hỏi trống không.
- Ah, không, chi muốn mời em đi uống nước để anh em mình làm quen thôi, dù gì thì cung học cùng lớp với nhau - Hắn ngượng ngiu trả lời.
- Tôi không có thời gian và cũng không muốn làm quen gì hết. Anh có thấy bình thường không khi hai thằng con trai mời nhau đi uống nước. Anh tránh ra cho tôi đi.
Tôi găng giọng nhưng trong tim thì run bần bật, cũng thấy xấu hổ vì những gì nói ra. Nhưng mặc kệ, tôi phóng vọt đi, để lại gã đứng ngẩn tò te.....
Về nhà, tôi vẫn không tin những gì vừa xảy ra. Cảm giác thú vị nhưng ngay sau đó là nỗi sợ vì sự thật bao lâu nay tôi chôn dấu sẽ có thể bị lộ, tôi sẽ đối diện với ba mẹ, bạn bè ra sao đây? Ôm cả mớ suy nghĩ, tôi lào vào phòng tắm. Nước mát làm tôi thấy khoan khoái và nhẹ nhõm. Xong, tôi trèo lên giường và ngủ một lát. Vừa chợp mắt, tôi nghe tiếng điện thoại. Mắt nhắm mắt mở, tôi alô, giọng ngái ngủ:
- Ai đấy?
- Anh đây.
Tôi giật mình, giọng nói này....sao, sao quen quá.
- Anh la Trung, hoc cùng lớp Tiếng anh…
- Có chuyện gì không? - Tôi ngắt lời.
- Anh không có ý làm phiền hay trêu đùa gì cả, sự thật là anh chỉ thấy mến và muốn được làm bạn. Dù em có phải là gay hay không, chúng ta vẫn có thể làm bạn chứ.
- Xin lỗi anh, tôi không biết trong cách cư xử có chỗ nào khiến anh hiểu lầm, nhưng tôi không muốn kết bạn hay làm quen với ai cả, và xin anh nhớ cho, tôi không phải là người như anh nghĩ. Xin anh đừng làm phiền tôi nữa, chào.
Tôi dập máy trước khi anh ta kịp nói gì. Trời, hắn là gay, và có lẽ hắn thích mình. Hắn không biết chắc liệu mình có giống hắn không vậy mà hắn dám, liều quá... Nhưng mình làm vậy có quá đáng quá không, trong khi mình cũng... Nhưng không sao, trong giới này làm gì có tình yêu, không có mình có lẽ gã sẽ tìm người khác thay thế ngay thôi... Tôi chìm vào giấc ngủ với suy nghĩ lan man...
Được sửa bởi sensitive_schoolboy ngày Fri May 08 2009, 23:10; sửa lần 1.
Tue Sep 01 2015, 00:25 by nahj19
» Nội quy Box kết bạn - giao lưu!
Fri Jan 24 2014, 20:25 by 21_bongdem
» Top Tìm Bot Đồng Nai Tp HCM Tâm Sự
Thu Jan 02 2014, 16:23 by conmeo.bodo
» tìm gay nha trang
Tue Nov 26 2013, 20:24 by tinhyeu7917
» BI AN NHA TRANG
Wed Nov 13 2013, 08:24 by tinhyeu7917
» Làm quen và nhờ sự giúp đỡ
Wed Aug 07 2013, 16:35 by hung99
» Tim gay handsome ở ghép cùng gay handsome Gần Đầm Sen : Khu dân cư cao cấp. An ninh tuyệt đối
Tue Jan 08 2013, 19:19 by galangthang
» Hà Nội cm cái nhẩy!!!!!!!!!!!!!!
Thu Jan 03 2013, 08:53 by juniorlee
» tìm bạn gái quan hệ
Sun Nov 25 2012, 21:00 by Phamdinhtai