Tình Yêu Con Trai



Join the forum, it's quick and easy

Tình Yêu Con Trai

Tình Yêu Con Trai

Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Lúc mới yêu thật vui biết bao nhiêu... ngày tháng mới yêu thật vui biết bao nhiêu!!!

Latest topics

» Em xin chào cả nhà , e mới vào page
Cánh chim lạc loài (The family life of gay) I_icon_minitimeTue Sep 01 2015, 00:25 by nahj19

» Nội quy Box kết bạn - giao lưu!
Cánh chim lạc loài (The family life of gay) I_icon_minitimeFri Jan 24 2014, 20:25 by 21_bongdem

» Top Tìm Bot Đồng Nai Tp HCM Tâm Sự
Cánh chim lạc loài (The family life of gay) I_icon_minitimeThu Jan 02 2014, 16:23 by conmeo.bodo

» tìm gay nha trang
Cánh chim lạc loài (The family life of gay) I_icon_minitimeTue Nov 26 2013, 20:24 by tinhyeu7917

» BI AN NHA TRANG
Cánh chim lạc loài (The family life of gay) I_icon_minitimeWed Nov 13 2013, 08:24 by tinhyeu7917

» Làm quen và nhờ sự giúp đỡ
Cánh chim lạc loài (The family life of gay) I_icon_minitimeWed Aug 07 2013, 16:35 by hung99

» Tim gay handsome ở ghép cùng gay handsome Gần Đầm Sen : Khu dân cư cao cấp. An ninh tuyệt đối
Cánh chim lạc loài (The family life of gay) I_icon_minitimeTue Jan 08 2013, 19:19 by galangthang

» Hà Nội cm cái nhẩy!!!!!!!!!!!!!!
Cánh chim lạc loài (The family life of gay) I_icon_minitimeThu Jan 03 2013, 08:53 by juniorlee

» tìm bạn gái quan hệ
Cánh chim lạc loài (The family life of gay) I_icon_minitimeSun Nov 25 2012, 21:00 by Phamdinhtai

Thống Kê

Hiện có 18 người đang truy cập Diễn Đàn, gồm: 0 Thành viên, 0 Thành viên ẩn danh và 18 Khách viếng thăm

Không


[ View the whole list ]


Số người truy cập cùng lúc nhiều nhất là 43 người, vào ngày Sat Dec 16 2023, 09:57


    Cánh chim lạc loài (The family life of gay)

    pokemonpipi
    pokemonpipi
    Admin
    Admin


    Tổng số bài gửi : 161
    Join date : 13/03/2009
    Age : 38
    Đến từ : Phố núi hoang vu, tù mù và hoang dại

    Cánh chim lạc loài (The family life of gay) Empty Cánh chim lạc loài (The family life of gay)

    Bài gửi by pokemonpipi Sat Apr 18 2009, 08:52

    “Mỗi tháng tiền lương từ hoạt động trong tổ chức cộng đồng phòng chống HIV được triệu rưỡi, trả tiền thuê nhà mất tám trăm số còn lại ba mẹ con chật vật cơm cháo qua ngày. Với người tâm hồn người mẹ thân xác ông bố như "chị", có được mái ấm bên hai đứa con thế này kể ra cũng là may mắn. Mất mát, đau thương đã nhiều, chỉ mong cuối đời có các con bên cạnh khi chùn chân mỏi gối…”.

    Căn nhà hai bố, một con


    Thân xác là đàn ông nhưng mang trong mình tâm hồn phụ nữ, phần lớn người đồng tính luôn khát khao được yêu và che chở trong mái ấm tình thân gia đình. Họ cũng mơ ước được cái hạnh phúc bình dị của người phụ nữ bình thường là làm vợ làm mẹ. Vì không thể có con nên nhiều người đã nhận những đứa trẻ có số phận bất hạnh không nơi nương tựa về nuôi nấng, đùm bọc như đứt ruột đẻ ra.


    Trong căn nhà nhỏ bé, ba hình hài đàn ông có số phận cô đơn, lạc loài đã tìm đến với nhau. Mặc dù nỗi đau vẫn còn thăm thẳm trong mái ấm của họ và hạnh phúc vẫn là mong manh khi tình thương, che chở của người - phụ - nữ - đàn - ông cũng không thể khỏa lấp, thay thế bóng dáng người mẹ...

    "Dì" D. bùi ngùi nói về mái ấm "vợ chồng" đàn ông và đứa con nuôi của mình: “Già nửa đời người mải miết tìm kiếm tình yêu thấy mình vẫn vất vưởng, cô độc vì không có một mái ấm gia đình làm bến đỗ khi tuổi già bóng xế. Mình nhận cháu về làm con. Khi đó nó 11 tuổi, bố mất, mẹ đi lấy chồng khác".




    "Thiếu hình dáng của người phụ nữ trong mái ấm, mình luôn cố gắng dành cho cháu tình thương, che chở, nhiều lúc là thủ thỉ, dịu dàng của người mẹ để khỏa lấp sự thiếu thốn tình cảm nơi con trẻ. Gọi mình là bố nhưng nó vẫn ngầm xem anh như là mẹ. Khi con gọi là bố mình cũng chạnh lòng nhưng cũng không thể bắt con gọi mình là mẹ với hình hài đàn ông được. Nhiều lúc con ốm đau chính mình cũng không thể thay thế được bàn tay chăm sóc, tình thương người phụ nữ. Tủi thân mà trào cả nước mắt vì thương con" - "dì" D. chậm rãi, bắt đầu câu chuyện về cuộc đời mình như thế.


    Đã năm năm, ba người đàn ông vẫn sống bình lặng bên nhau như gia đình thực sự. Trong con mắt người ngoài, đó là ngôi nhà của những người đàn ông giống nhau, sống bợ đỡ qua ngày. Nhưng với họ, đó là tổ ấm tình yêu của một đôi vợ chồng, nơi có tình cha mẹ với con cái, dù không biết ngày mai sẽ đến đâu.


    "Năm năm qua, bọn mình đùm bọc, chia sẻ tình cảm như một gia đình. Cháu cũng đã lớn, tự ý thức được vị trí trong gia đình và ngầm coi chúng mình như bố mẹ của nó. Vẫn xác định một ngày nào đó chỉ còn lại hai mẹ con bên nhau vì người đàn ông kia họ không thể sống với mẹ con anh cả đời được, đến lúc đấy mình chỉ còn biết cố gắng vừa làm bố vừa là mẹ cho con thôi em ạ” - "dì" D. thổn thức.
    pokemonpipi
    pokemonpipi
    Admin
    Admin


    Tổng số bài gửi : 161
    Join date : 13/03/2009
    Age : 38
    Đến từ : Phố núi hoang vu, tù mù và hoang dại

    Cánh chim lạc loài (The family life of gay) Empty Re: Cánh chim lạc loài (The family life of gay)

    Bài gửi by pokemonpipi Sat Apr 18 2009, 08:53

    Gia - đình - đàn - ông và nỗi lo gạo tiền


    Không may mắn như "dì" D., ngôi nhà ba - người - đàn - ông của “chị” Hiếu lại mang nặng nỗi lo cơm áo. Khó khăn này ngày ngày chờ chực guốm gấu tình thương của những con người bất hạnh tìm đến với nhau.


    "Chị" Hiếu rơi nước mắt nhớ lại buổi chiều khi cưu mang đứa trẻ đường phố: "Năm 2003, "chị" đi lên Bờ hồ thấy một đứa trẻ đói rách tả tơi nằm co quắp trên ghế đá. Mình thương đến hỏi han hoàn cảnh rồi cho nó hai nghìn mua bánh mì. Như định mệnh em ạ. Nó cứ quấn quít "chị" rồi theo tận về nhà. Hoàn cảnh nó cũng đáng thương. Quê ở Quảng Xương - Thanh Hóa, bố mẹ đều đã mất. Thôi thì mình cũng một thân một mình, cuộc sống cũng chật vật nhưng nghĩ đi nghĩ lại, đến nửa đời người rồi cố gắng kiếm đứa con cho có tình thân khi về tuổi già bóng xế…”.


    Ba năm sau, cũng trong hoàn cảnh tương tự, "chị" Hiếu lại cưu mang thêm một bé trai quê ở Hưng Yên bỏ đi lang thang do mẹ chết đi ở với bố và dì ghẻ bị ngược đãi. Kể từ ngày ấy đã mấy năm qua, ba người đàn ông sống nương tựa vào nhau trong căn phòng thuê ẩm mốc ở một ngõ hẻm đường Ngọc Thụy, Long Biên.


    Có những lúc, cảnh chật vật cơm áo thường nhật khiến mái ấm của "chị" Hiếu rơi vào bế tắc, ngỡ sẽ là kết cục tan nát. Nhận con về nuôi nhưng có những hôm nhà không còn một hạt gạo, phải chạy vạy vay khắp nơi mà không "dám" để con biết vì "sợ nó tủi thân vì trở thành gánh nặng cho mình".


    Đắng lòng nghe "chị" chia sẻ lắm nỗi oái ăm, cùng cực trong cuộc cưu mang những đứa trẻ bất hạnh, cưu mang chính sự cô đơn của chính mình.


    Hoạt động trong tổ chức cộng đồng phòng chống HIV/AIDS, mỗi tháng "chị" được trả lương 1,5 triệu đồng, tiền thuê nhà đã mất 800 nghìn đồng. Số còn lại ba mẹ con chật vật cơm cháo qua ngày.


    Thế nhưng, so với những người đồng tính khác, có được mái ấm bên hai đứa con thế này kể ra cũng đã là may mắn đối với "chị". "Những đứa con này nó cũng đáng thương, bất hạnh như mình em ạ… Chỉ có điều mình vừa thuyền, vừa là chèo, làm sao tránh khỏi chòng chành" - "chị" Hiếu chua chát.
    pokemonpipi
    pokemonpipi
    Admin
    Admin


    Tổng số bài gửi : 161
    Join date : 13/03/2009
    Age : 38
    Đến từ : Phố núi hoang vu, tù mù và hoang dại

    Cánh chim lạc loài (The family life of gay) Empty Re: Cánh chim lạc loài (The family life of gay)

    Bài gửi by pokemonpipi Sat Apr 18 2009, 08:53

    Những đứa con là "canh bạc cuối đời"

    Cảm nhận sự hồi sinh nhưng thăm thẳm cay đắng trong lời thủ thỉ của "chị" Hiếu về những đứa con và giấc mơ của những cánh chim cô đơn, lạc loài mong một tổ ấm: “Không là người đàn ông, đàn bà trọn vẹn thì không thể mong có một gia đình đúng nghĩa. Nhưng sống có trời có đất, mình cứ thương yêu những đứa trẻ như con tất nó sẽ cảm nhận được. Sống đến tuổi này "chị" không còn sợ những mất mát, tổn thương. Mất nhiều đau nhiều cả thời tuổi trẻ rồi. "Chị" không sợ những đứa trẻ phụ mình mà chỉ sợ ông trời phụ thôi. Thôi coi như những đứa con chính là canh bạc cuối đời của "chị". Chỉ sợ tuổi già bóng xế không lo được cho con đến khi nó cứng cáp, lại lỡ dở cho nó, thương cho công sức của mình”...

    Với những người đồng tính, để sống một cách bình ổn về tinh thần và vật chất đã là một nỗ lực lớn và con số này chiếm không nhiều trong cộng đồng "thế giới thứ ba". Vì thế, không phải người đồng tính nào cũng dám mơ đến một tổ ấm, nơi cưu mang những đứa trẻ cơ nhỡ như "dì" D. và "chị" Hiếu.


    Đến ngôi nhà thuê xinh xắn của Đ. và T. ở đường TC, thấy thực sự cảm động về mái ấm nhỏ của họ. Tìm thấy sự đồng cảnh, Đ. và T. đã giấu gia đình thuê nhà để được ở cùng nhau. Thời gian ba năm chưa phải là nhiều song cũng không thể nói là ít đối với những cặp vợ chồng đàn ông trong giới đồng tính.


    Khi hỏi có ý định nhận con nuôi để sống thực sự như một gia đình hay không thì Đ. buồn rầu chia sẻ: “Những người như Đ. không thể đòi hỏi hạnh phúc trọn vẹn như người phụ nữ bình thường có cả chồng và con. Hạnh phúc này cũng không biết kéo dài được ngày nào vì anh T. sẽ phải lấy vợ do trách nhiệm với gia đình và tương lai của anh ấy. Vì thế, chuyện con cái mình không dám mơ tới, nếu có thì chỉ khổ chúng thôi”.

    Cánh chim lạc loài


    Những người trong cộng đồng MSM (người đồng tính) phần nhiều là đồng tính bẩm sinh, mang tâm hồn của người phụ nữ trong thân xác đàn ông ngay từ nhỏ đến khi trưởng thành. Thường thì họ bắt đầu ý thức mình không giống các bạn trai cùng lứa ở giai đoạn dậy thì từ 12 đến 15 tuổi.

    Như Hoàng Hải Đ. (26 tuổi, thợ make-up), còn được gọi với biệt danh Suka bởi gương mặt rất xinh xắn thì ngay từ bé chỉ thích chơi búp bê với các bạn nữ và vận đồ của con gái. Với Nguyễn Hoàng Ph. (28 tuổi, giảng viên nhạc viện) ở tuổi 13 đã có giọng nói rất nhẹ nhàng, cử chỉ luôn rụt rè, bẽn lẽn như nữ sinh và tự bộc phát nảy sinh tình cảm với một bạn nam cùng lớp.

    Những người đồng tính đều thiếu thốn tình cảm và luôn sống trong áp lực tinh thần mặc cảm, kì thị với chính mình vì phải sống cả hai mặt giữa nam và nữ. Sự yếu đuối, nhạy cảm khiến họ luôn cháy bỏng khát vọng được người đàn ông yêu thương, che chở như một chỗ dựa vững chắc. Nhưng khát vọng được yêu, được hạnh phúc như người bình thường của "người phụ nữ" trong họ luôn bị cầm tù trong chính hình hài người đàn ông của mình.


    Nguyễn Văn D. (42t, Trưởng nhóm Thông Xanh) một người nổi tiếng tài hoa, nhiệt tình trong hoạt động đồng tính ở các tổ chức xã hội như Hải Đăng, Thông Xanh…, được cộng đồng MSM gọi là “dì D.”, tâm sự: “Có những khi tình cảm đi vào bế tắc, anh tưới hoa cũng khóc. Cây cỏ cũng được chăm sóc, được nở hoa. Anh như cây khô không bằng cỏ cây. Sống có khát vọng nhưng không có tình yêu, tâm hồn như ở trọ trên thân xác, đau khổ lắm. Đã có lúc anh lừa dối mình, lừa dối người thân, che mắt thế gian bằng việc đi yêu phụ nữ, như cái phao... Nhưng em ạ, nó lại càng ngang trái thêm, phụ nữ họ đáng yêu lắm, nhưng anh không thể yêu vì mình cũng là... phụ nữ”.

    Tương tự, nỗi sợ hãi nhất mà cả Ph., Đ., D… trong những ngày tháng "tù ngục" ấy là sự đối diện với sự thật cuộc đời mình và trách nhiệm của một người con trong gia đình khi nói thật với bố mẹ, người thân: “Con không thể lấy vợ, không thể làm tròn trọng trách nối dõi tông đường như một người đàn ông bình thường ở tuổi 30, bởi phía trong con là người phụ nữ”.


    Cảm giác của người đàn bà bị "khóa" khát vọng trong cái lồng hình hài đàn ông oái ăm, cay nghiệt khiến những người đồng tính có những nỗi sợ và đam mê trái ngược một cách trớ trêu với người bình thường. Như Ph., đắm lòng mình vào âm nhạc để hát lên những khát khao của người phụ nữ trong mình và xua đi nỗi buồn bằng thói quen nữ tính ngồi hàng giờ móc len đan áo.


    Còn "dì D.", quên đi sự cô đơn bằng đọc tiểu thuyết, cắm hoa xén cỏ, ngồi lặng hát ca vọng cổ nhìn dòng sông chảy xiết vào những buổi hoàng hôn, dạo trên những con đường thơm mùi hoa sữa mỗi khi đêm về hay đứng sững hàng giờ bên những bức tranh ở một góc phòng triển lãm.


    Sự lạc loài, cô độc cũng khiến họ sợ cả những ngày Tết, sợ thời khắc giao mùa, sợ cái heo may, xao xác trên mặt đường mỗi độ thu về và cái lạnh lẽo, ảm đạm của chiều đông phố vắng. Đó là những lúc họ đối diện với sự cô độc, quạnh quẽ khi nhìn thấy sự sum họp, đầm ấm bình dị của những người xung quanh.


    “Tình yêu là thần thoại”


    Những người phụ nữ trong giới thứ ba luôn bị ám ảnh một tâm lý mọi người coi họ như một kiểu dị tính giữa "người người ngợm ngợm". Trong thế giới tình cảm, họ như hồn bướm thân sâu, chỉ vì thèm khát dục tính với những người đàn ông. Những người đàn ông đến với họ nhiều khi cũng chỉ như cơn mưa rào bất chợt trong chiều hè oi nồng và tạnh ráo ngay sau đó.


    Những cuộc tình chóng vánh, những cuộc chia ly ngỡ ngàng đổ ập như cú sốc với người phụ nữ trong thế giới thứ ba bởi tâm hồn phụ nữ trong họ yếu đuối, mong manh hơn người phụ nữ bình thường.


    "Dì D." thủ thỉ: “Em biết không, khi người tình của anh bỏ đi, anh chả thiết làm ăn gì cả. Sống vật vờ, lê lết ngoài tươi trong héo, nẫu ruột nẫu gan. Hận tình lắm, giận họ lắm vì tất cả những gì có thể làm anh đều làm hết sao kết cục vẫn là chia ly. Mà chia ly chỉ có mình chịu tổn thương thôi. Nhưng giờ khi lửa lòng lắng lại thì lại không trách họ nữa, chỉ ngậm đắng xót phận của mình. Chúng anh là người đồng tính thì không có quyền đòi hỏi. Người ta sinh ra là đàn ông. Người ta có quyền được yêu người phụ nữ đúng nghĩa. Cái quãng đời đẹp nhất họ đã bên mình cho dù vì mục đích gì thì cũng đã là niềm an ủi với bọn anh. Đau khổ, nhưng cứ tự huyễn hoặc mình cố bào chữa cho họ. Hết giận rồi thương, con gái mà…”.

    Cũng vì thiếu thốn tình cảm, sự sẻ chia khiến người đồng tính sống khép mình như một kẻ kì quặc ngoài lề rìa cuộc sống. Sự cô độc cũng khiến họ bước vào tình yêu từ khi rất sớm. Họ mải miết lao vào những cuộc yêu với những người đàn ông bình thường như con thiêu thân để được che chở, khỏa lấp những thiếu thốn tình cảm. Có những người không thể nhớ nổi thời tuổi trẻ của mình đã trải qua bao nhiêu cuộc tình với những người đàn ông đã đi qua cuộc đời họ. Có những cuộc tình sâu đậm mà sự chia ly trở thành nỗi đau âm ỉ đến cuối đời. Và cũng có những cuộc tình chỉ tính bằng giờ phút như một cách giải tỏa mal khi hai tâm hồn lạc loài, cô đơn đến với nhau.


    Lắng nghe "dì D." kể về những cuộc tình của anh khi mà nỗi đau về tình yêu và cuộc sống đã qua đi suốt nửa thời tuổi trẻ. Vấp váp đã nhiều, chịu đựng cũng đã lắm, nhưng trong giọng nói của anh vẫn rấm rứt, nghẹn đục. “Có những đêm, sự cô đơn thèm khát tình yêu của người đàn ông lên đến cùng cực, chỉ muốn cởi tung tất cả để chạy ra đường. Những lúc ấy chỉ biết quỳ khóc dưới bàn thờ bố mẹ, hỏi sao thế giới rộng lớn mà lại không có một người đàn ông nào yêu con để chia sẻ? Nhiều khi chỉ muốn biến thành hồn ma, chết quách cho nó xong, giải thoát cái kiếp khổ sở này”.


    Đã có lúc "dì D." tự tử để giải thoát số phận của mình như một cách trả nợ cuộc đời, để chấm dứt những chuỗi ngày vô nghĩa. Nhưng như định mệnh, "dì D." vẫn phải sống lay lắt, vật vờ và nếm đủ mọi nỗi đau về tình người, tình đời: “Có những đêm, nhớ người cũ cứ lang thang vô định ngoài đường, không dám về nhà, sợ đối diện với kỉ niệm và cô độc. Nói em đừng cười và thông cảm vì anh cũng là con gái, nhiều hôm đi về nhà tự nhiên cầm điếu hút thuốc lào, nhìn trong gương thấy không phải là mình, hoảng loạn lại khóc nức khóc nở thương thân, giận thân. Đêm ngủ không dám quay vào tường vì cứ cảm giác là cố nhân hiện hữu”.


    “Người đàn ông không bao giờ yêu bọn anh đâu. Tình yêu hạnh phúc của người bình thường là giản dị, tự nhiên lắm nhưng với người đồng tính là thần thoại, cổ tích. Cứ phải tự hỏi ngày nào thì mình sẽ nhận được tình yêu của người đàn ông chân thành? Đành phải mơ mộng hoang đường thế em ạ…” - "dì D." tâm sự.


    Nắng xanh trong ngày nắng


    Mang trong mình tâm hồn của người phụ nữ bình thường, những người đồng tính cũng có những khát vọng, ước mơ về một bến đỗ mái ấm hạnh phúc gia đình bình dị giữa đời thường. Họ luôn mong đến một "ngày cổ tích", khi giấc mơ được làm vợ làm mẹ của người đàn bà bị khóa trên thân xác đàn ông được sổ lồng, giữa sự bao dung của thế giới rộng lớn.


    Nguyễn Hoàng Ph. nói: "Hiện tại, bọn mình cũng đang chung sống như hai vợ chồng. Song không được thoải mái bởi phải giấu gia đình và sự dị nghị của những người hàng xóm...".

    Bốn năm sống bên nhau, đã nhiều lần cuộc tình của Ph. đi vào bế tắc và chia ly đau khổ bởi người đàn ông kia là con một, trách nhiệm với gia đình và dòng tộc bắt anh phải lấy vợ sinh con. Ph. bảo, không thể sống thiếu nhau, nhưng cũng không thể tìm cho mình một giải pháp bởi họ chỉ là "đôi vợ chồng ngoài giá thú".


    Ph. bảo, nhiều lần, đọc được tin tức trên báo nói về những đôi đồng tính bên nước ngoài được pháp luật cưới nhau và có quyền xin con nuôi lại lóe niềm hi vọng và ước mơ cháy bỏng rồi một ngày Việt Nam mình cũng cho phép như thế, mới mong thuyết phục được gia đình


    "Dì D." là người khát khao điều đó nhất: "Chỉ mong có một ngày khi mà khoảng cách giữa người đồng tính và cộng đồng rút ngắn lại. Mọi người sẽ thông cảm, đồng tình để giấc mơ ở Việt Nam người đồng tính được công khai yêu và được pháp luật công nhận. Có lần, tôi nghe câu hát “cho em ngày nắng xanh”, nắng thì phải nắng vàng chứ sao lại nắng xanh? Ngày nắng xanh là ngày đặc biệt như giọt mật dịu dàng, cô đọng của tình người với người đồng tính. Tình yêu của mọi người là nắng vàng, thì với chúng anh là nắng xanh".


    Thợ make -up Hoàng Hải Đ. cũng không giấu giếm: "Làm nghề trang điểm cho những người phụ nữ khác trong ngày lên xe hoa về nhà chồng, trong khi mình không được làm cô dâu, lắm lúc tủi thân, tự bôi son trát phấn và khoác lên mình áo cưới để có cảm giác của cô dâu. Ngồi một mình soi vào gương mà tưởng tượng ngày cưới của chính mình, rồi khóc nức khóc nở, vì đó chỉ là giấc mơ ở một ngày rất xa. Hai vợ chồng vẫn cứ hay động viên, hi vọng từng ngày qua để ngọn lửa nhiệt tình về tình yêu, tương lai cuộc sống không bao giờ tắt".


    (Nguồn : vietnamnet)

    Sponsored content


    Cánh chim lạc loài (The family life of gay) Empty Re: Cánh chim lạc loài (The family life of gay)

    Bài gửi by Sponsored content


      Hôm nay: Sat Apr 27 2024, 05:25